25 tháng 5, 2011

Trở lại Hội An cùng Bống


Trở lại Hội An, nghĩa là trở lại cùng phố phường HA, cùng những đặc chưng ko thể thiếu của HA. Đó là đèn lồng, là những tối ko có đèn điện, chỉ có những chiếc đèn dầu leo lói. Có thêm con gái cùng ngắm, thấy mọi thứ đều vẹn nguyên vẻ đẹp như ban đầu.

Có 1 người mới 19 tháng thôi, vẫn đứng trong hàng ngũ những người “mù chữ” thế mà lại tỏ vẻ yêu HA đến độ…nghiên cứu văn hóa HA say sưa như thế này.

Nhưng cái người ấy dù thế nào cũng vẫn trẻ con lắm! Người ấy sợ mấy cái hình nộm trong bảo tàng và bắt mẹ bế với cái mặt phụng phịu.

Trở lại HA , nghĩa là lại được hòa mình với biển. Với những bãi cát trắng trải dài mộng mơ, với những con sóng khi hiền hòa khi mạnh mẽ và dữ dội.

Sẽ không phải chỉ là 2 người được tận hưởng những điều tuyệt với đó. Giờ sẽ là 3 người nhé!

Biển Cửa Đại đẹp là thế, thơ mộng là thế…nhưng cũng chỉ quyến rũ cái cô bé 19 tháng của mình 1 chút xíu. Cô ấy ko thích đi chân trần trên cát. Cô ấy ko thích hòa mình vào nước biển. Cô ấy chỉ thích bố hoặc mẹ bế trên tay và cô ấy ngắm biển, ngắm những người xung quanh họ chơi, nghịch cát. Hiếm hoi lắm mới có những bức ảnh cô ấy chơi cát cùng Hồng Nghé như thế này:

Không thích tắm biển nhưng cô ấy lại thích tắm bể bơi lắm. Vì thế dù mẹ ko thể diện bikini như ai nhưng vẫn cố gắng mò xuống bể cùng cô ấy trông bộ dạng kín như bưng thế này.

Bố thấy thương bạn vì chỉ đựợc mẹ cho mấp mé gần bờ nên kéo bạn ra giữa bể, hai bố con đùa nựớc cùng nhau.


Trong dịp trở lại HA lần này. Cả nhà mình đi theo tiêu chuẩn của cơ quan, được ở resort của Agribank. Khuân viên của resort rất đẹp, Khung cảnh xung quanh luôn tạo cho những ai đến đây 1 tâm trạng là được nghỉ ngơi thực sự. Vì thế nên 2 mẹ con dành chủ yếu thời gian của chuyến đi để ở lại phòng, ngủ nướng, đi dạo và ngắm biển. Còn bố được tự do khám phá cùng đoàn trong 2 ngày đầu tiên. Bố đi và chụp ảnh lại để đến lúc về kể lại cho 2 mẹ con bằng những bức ảnh.

Chẳng ước ao gì cao sang, nhiều nhặn. Cũng chẳng khiêm tốn mà mong có 1 túp lều tranh 3 trái tim vàng cùng sống bên nhau đến trọn đời. Chỉ mong sao ngày nào cũng có những phút giây thong dong đi dạo. Nhìn các bạn nhỏ chơi đùa, chạy nhảy. Những nụ cười rạng rỡ tuổi thơ. Yêu vô cùng! Quên đi mọi ưu phiền, lo lắng hàng ngày.

Tạm biệt Hội An. Về với ĐN. Về với bờ biển Mỹ Khê đẹp say lòng người. Ba năm về trước, bố mẹ cũng đã có những phút giây thật tuyệt tại đây. Khi xe bắt đầu tiến về ĐN như có người xui khiến, bố mẹ cùng nhau luyên thuyên chỉ chỏ, nhớ lại những nơi, những chỗ, những quán hàng của 3 năm về trước. Chỉ tiếc rằng chẳng có tấm ảnh nào để đánh dấu rằng 3 năm sau trở lại Đà Nẵng thân thương bố mẹ có thêm 1 người đồng hành tí hon đáng yêu nữa. Cô bé tí hon ấy ko những cho bố mẹ có thêm những phút giây bận bịu, vội vàng vì cơm, vì cháo, vì bỉm vì tè vì ị mà còn đem đến cho 1 bố mẹ cơ hội được gặp ghỡ những người bạn Đà Nẵng đáng yêu là Bom, là Gôn, là Anna- Totti. Gặp ghỡ rồi chia tay, nhưng trong lòng luôn mong đến 1 ngày được gặp lại những người bạn ấy. Nhất định sẽ gặp lại Bom nhé, Gôn nhé, chị Anna và anh Totti nhé!
 Kết thúc kỳ nghỉ. Mẹ cảm ơn bạn vô cùng! Trộm vía bạn lắm í. Trước khi đi, ở nhà bạn vẫn còn chút xíu, ho và sổ mũi. Thế mà đến HA, một ngày sau chẳng còn thấy bạn ho hắng, mũi dãi gì nữa. Trộm vía tỷ lần bạn nữa nhé! Ngoài những lúc nhiễu nhương ra bạn rất ngoan. Về lại Hn cũng thấy bạn vẫn khỏe re trong khi đó mẹ mệt mất 1 ngày vì bị say và đau tai lúc máy bay hạ cánh.